Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Đại gia mua dâm người mẫu, anh là ai? - Nguoiduatin.vn - Báo điện tử Người đưa tin

Đại gia mua dâm người mẫu, anh là ai? - Nguoiduatin.vn - Báo điện tử Người đưa tin

Đại gia mua dâm người mẫu, anh là ai?

26-05-2012 | 13:49
Mấy ngày qua, vụ việc người mẫu bán dâm bị bắt quả tang “tại trận” khi đang mây mưa cùng với đại gia khiến dư luật xôn xao. Đi tới đâu, từ quán nước cho đến hành lang hội nghị, người ta cũng nghe bàn tán về chuyện này.
Điều khiến dư luận khá “giật mình” là bởi, từ trước đến nay, các vụ mua bán dâm bị bắt thì nhiều vô kể, nhưng hiếm khi người ta công khai để lộ mặt bán dâm. Cùng lắm, nếu có đưa thì cũng chỉ lờ mờ, và tên thì thường viết tắt. Ai cũng hiểu, làm thế là vì muốn cho họ còn có một đường quay về làm người lương thiện. Thế nhưng, lần này lại khác. Tên người mẫu bán dâm được đưa ra công khai, kèm theo hình ảnh người đẹp đáng thương đang ngồi tại cơ quan công an rất rõ nét. Ngay lập tức, lý lịch, hình ảnh của người mẫu này tràn ngập trên mặt báo. Chỉ có điều, người ta không hề thấy bên cạnh cô bóng dáng của vị đại gia đã bỏ ra “ngàn đô” để mua vui. Tên tuổi của những vị đại gia khác bị bắt quả tang trong đợt này cũng đang trong vòng bí mật.
Cô người mẫu đang thương chường mặt ra trên mặt báo, còn vị đại gia là ai thì vẫn trong vòng bí mật
Người mẫu - đại gia: Ai có tội nhiều hơn? 
Nếu đọc kỹ lại những thông tin liên quan đến vụ việc, người ta có thể thấy việc “săn gái đẹp” chính là để phục vụ cho nhu cầu của những người lắm tiền nhiều của. Khi có “đơn đặt hàng”, lúc này các má mì mới xúc tiến lựa chọn “hàng”. Việc những kẻ dắt mối tìm cách lân la đến những câu lạc bộ, những quán bar, vũ trường… để tiếp cận, rủ rê, mồi chài, thậm chí lừa những em gái vào con đường tội lỗi, đều bắt nguồn từ thú vui bệnh hoạn của những kẻ được gọi là “đại gia”. Không kể những cô gái hư hỏng, đua đòi, sẵn sàng chủ động “mồi khách” để bán thân kiếm tiền, có lẽ, phần lớn những em gái quê chân chất, trong trắng và ngây thơ sẽ không bỗng dưng biến thành “gái”, nếu không có những kẻ sẵn sàng bỏ tiền, hay rất nhiều tiền, để dụ dỗ. 
Người ta vẫn nói: Có cầu ắt có cung. Khi tình trạng mất an toàn vệ sinh thực phẩm bùng phát, từng có đại biểu Quốc hội lên tiếng rằng, cần phạt cả những người dân ăn bẩn, những người sẵn sàng ăn ở vỉa hè, bên cạnh cống thối hay bãi rác. Tất nhiên, đề nghị này sau đó bị dư luận phản bác, bởi người ta cố tình ăn bẩn, người ta đổ bệnh thì đó là lỗi của họ. Nhưng với những vụ việc đại gia mua dâm thì lại khác. Việc “ăn bẩn” của các đại gia này đã khiến bao cô gái trong trẻo, sạch sẽ, ngoan ngoãn trở thành những món hàng sống. Nó góp phần làm băng hoại đạo đức, làm lệch lạc quan niệm sống của nhiều người trẻ. Trong dân gian hiện đang truyền tai nhau đủ mọi “ngón” chơi ngông, mọi “chiêu” quái gở để làm hỏng những thiếu nữ của các đại gia.
Có chuyện kể rằng, sau một cuộc thi hoa hậu, một vị đại gia đã mời cả một nhóm những cô trong top đầu đến dự tiệc. Ăn xong, ông ta không “làm gì” các cô, thế mà sẵn sàng boa cho mỗi em 50 triệu! Chẳng phải làm gì, chỉ việc ngồi ăn tiệc để cho đại gia ngắm, thế mà đã được lót tay 50 triệu. Với số tiền lớn như thế, thử hỏi có bao nhiêu cô gái có can đảm để từ chối, khi mà lần đầu bước chân đi thi, có cô còn đi dưới chân đôi dép lê? 
Với những lần đầu như thế, con đường dẫn các cô gái trẻ đẹp đi làm gái sẽ rất gần. Người ngoài có thể mắng chửi các cô là những kẻ sa đoạ hám tiền, nhưng có bị đặt vào hoàn cảnh như thế mới biết, để giữ mình trong sạch trong giới các người đẹp ấy khó đến thế nào. Trở lại những vụ việc trước đây, khi chân dài Yến Vi bị bắt quả tang nằm trong đường dây mua bán dâm, cô đã phải trả giá bằng cả sự nghiệp và danh dự, bị bắt đi trại phục hồi nhân phẩm. Thế nhưng, những kẻ dùng thân xác Yên Vi để mua vui thì phủi tay. Có tiền, họ sẽ có những Yến Vi khác, những Hồng Hà khác. Mà nếu không có sẵn, họ cũng sẽ dùng tiền để tạo ra những Vi Yến, những Hà Hồng… 
Theo Điều 22 Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm thì: "Người mua dâm tùy theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính bằng hình thức cảnh cáo hoặc phạt tiền. Người mua dâm người chưa thành niên hoặc biết mình bị nhiễm HIV mà cố ý lây truyền bệnh cho người khác thì bị truy cứu trách nhiệm hình sự". Mức phạt hành chính cao nhất cho hành vi này cũng chỉ lên đến 5 triệu đồng. Như vậy, khi bị phát hiện, khách mua dâm nếu không rơi vào những trường hợp mua dâm người chưa thành niên, hay biết mình bị HIV mà vẫn cố tình lây nhiễm cho người khác… thì chỉ bị xử phạt hành chính (phạt tiền), thông báo về địa phương nơi người đó cư trú, hoặc cơ quan nơi làm việc. 
Trong khi đó, tại Điều 23 Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm quy định xử lý đối với người bán dâm như sau: Tùy theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính, bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã phường, thị trấn hoặc đưa vào cơ sở chữa bệnh (trung tâm giáo dưỡng, phục hồi nhân phẩm)... Tiền mua vui hàng nghìn đô mỗi đêm còn trả được, thì vài triệu tiền nộp phạt có xá gì?
Nếu không “chường mặt” các đại gia lên cho công luận chiêm ngưỡng, có lẽ, sẽ chỉ có những cô gái không may mắn bị dư luận ném đá. Còn các vị đại gia kia, họ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, tiếp tục dùng tiền để làm băng hoại đạo đức xã hội. Vậy thì, giữa chân dài và đại gia, ai tội nhiều hơn ai?
Mỹ Hạnh (VnMedia.vn)



Bí thư tỉnh Hải Dương lên tiếng về khu nhà vườn trăm tỷ - Nguoiduatin.vn - Báo điện tử Người đưa tin



Bí thư tỉnh Hải Dương lên tiếng về khu nhà vườn trăm tỷ - Nguoiduatin.vn - Báo điện tử Người đưa tin

Con trai bí thư Hải Dương lên tiếng vụ nhà vườn tiền tỷ

24-05-2012 | 14:24 | 5 bình luận
(Nguoiduatin.vn) - Sáng nay, phóng viên Nguoiduatin.vn đã liên lạc qua điện thoại với bí thư Tỉnh ủy Hải Dương Bùi Thanh Quyến nhưng bất thành. Ông Quyến, sau khi nghe phóng viên giới thiệu tên và mục đích cuộc trao đổi, đã dập máy.
Khu nhà vườn được đặt tại xã Ninh Thành (Ninh Giang, Hải Dương) với diện tích gần 5.000m2 trị có giá trị hàng trăm tỷ đồng đang xây dựng được cho là thuộc sở hữu của bí thư Tỉnh ủy Hải Dương Bùi Thanh Quyến.
Tuy nhiên, lãnh đạo huyện Ninh Giang (Hải Dương) khẳng định khu nhà vườn hoành tráng được xây dựng tại xã Ninh Thành (huyện Ninh Giang, Hải Dương) không thuộc sở hữu của ông Bùi Thanh Quyến mà là của con trai ông, anh Bùi Thanh Tùng, hiện đang công tác tại Sở Lao động TB&XH tỉnh Hải Dương, với chức vụ trưởng phòng.
Cây sưa trăm tuổi và hòn đá quý trong nhà vườn (Ảnh: GDVN)
Một số người dân địa phương phản ánh công trình này được xây dựng trên đất nông nghiệp trái phép chưa được chuyển đổi.

Trước những thông tin nói trên, ông Nguyễn Xuân Thuấn, chủ tịch UBND huyện Ninh Giang khẳng định khu đất đang được xây dựng có diện tích 4.152m2 được anh Tùng mua lại của 4 hộ dân, sau đó đã được cơ quan chức năng cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất hợp pháp mang tên anh Tùng.

Ngoài ra, khu vườn còn được quan tâm bởi thiết kế hoành tráng như một quần thể nhà vườn với nhà gỗ mái cong, hệ thống non bộ khổng lồ. Không những thế, khu vườn còn quy tụ được nhiều cây xanh trong danh sách hiếm như cây sưa hàng trăm năm tuổi, tùng la hán, gốc thị lâu năm... với tổng giá trị ước tính lên đến hàng trăm tỷ đồng.
Trước những xôn xao của dư luận, báo chí, ông Bùi Thanh Tùng (con trai ông Bùi Thanh Quyến, ủy viên TW Đảng, bí thư tỉnh Hải Dương) đã chính thức lên tiếng về sự việc này.
Ông Tùng cho biết, trong khu đất rộng 4.152 m2 của mình không có cây gỗ sưa. Những gốc cây cổ thụ mà dư luận đồn đại là loại gỗ sưa quý thực ra là cây hương vườn.
 
"Tôi khẳng định trong vườn nhà mình không có gỗ sưa, mà chỉ có cây hương vườn. Nếu sai, tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật. Khi cơ quan chức năng vào cuộc, sẽ làm sáng tỏ được ngay đó là loại gỗ gì” – ông Tùng khẳng định.
 
Ông Tùng cũng phân trần rằng, số tiền mà ông có được để bỏ ra xây dựng ngôi nhà tọa lạc trên khu đất hơn 4.000m2 này là tiền mồ hôi, nước mắt, xuất phát từ trí tuệ, vận động cá nhân chứ không phải là dựa dẫm vào bất kỳ ai, vào mối quan hệ nào.
Đến bây giờ, chưa ai có thể định giá được khối tài sản của khu quần thể rộng hơn 4.000m2 này là bao nhiêu. Bởi, nếu như thông tin dư luận trong thời gian qua về việc tồn tại rất nhiều cây gỗ sưa trong khu vườn “thượng uyển” của chủ nhân khu đất này là chính xác, thì giá trị của nó phải lên đến hàng trăm tỉ đồng.
 
Và, kể cả là số cây đó chỉ là những gốc cây đại thụ, không phải là gỗ sưa thì trị giá khu biệt thự của con trai ông Bí thư Hải Dương không phải là nhỏ.
Tuy nhiên, vấn đề dư luận quan tâm hiện nay là với mức thu nhập của một cán bộ thuộc Sở LĐTB&XH, không hiểu ông Tùng lấy đâu ra tiền để xây dựng cho mình một dinh cơ lộng lẫy như thế.
Đi xác minh người đứng tên thực sự khu đất trên, lãnh đạo huyện Ninh Giang ông Nguyễn Xuân Thuấn, chủ tịch UBND huyện Ninh Giang khẳng định khu đất này đứng tên chủ sở hữu là Bùi Thanh Tùng, thế nhưng khi tất cả các cơ quan báo chí yêu cầu chủ tịch huyện Ninh Giang cung cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của khu đất này, ông Nguyễn Xuân Thuấn lại tìm cách né tránh và hứa sẽ cung cấp vào đợt khác?
 
Việc lãnh đạo huyện Ninh Giang không cung cấp các hồ sơ, thủ tục cấp đất khiến dư luận đặt câu hỏi: Liệu khu đất rộng 4.152m2 này có phải là của ông Bùi Thanh Tùng hay do ông bí thư tỉnh Hải Dương đứng tên?
 
Và, liệu đến thời điểm hiện tại, khu đất này đã được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất như khẳng định của ông chủ tịch huyện Ninh Giang hay không?

Cây hương vườn ở Quảng Nam được người dân địa phương gọi bằng nhiều tên khác nhau: sưa, sưa vườn, hương vườn.
Sáng nay (24/5), phóng viên Nguoiduatin.vn đã liên hệ với ông Bùi Thanh Quyến, bí thư Tỉnh ủy Hải Dương, tuy nhiên, ông Quyến đã gác máy sau khi phóng viên giới thiệu. Sau đó, phóng viên đã cố liên lạc lại nhiều lần, điện thoại đổ chuông nhưng không có người nghe máy.
Khánh An (Tổng hợp

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Người điên viết bài này


Con người được sinh ra từ sự giao hợp lưỡng cực âm dương và trong cơn quay say cuồng loạn giữa lưỡng cực hạt nhân bắn ra từ bùng nổ qua sự giao hợp sấm sét. Từ trong sấm sét, giông tố, những hạt bụi từ cơn mây mưa giữa 2 cực với một kết thúc qua quá trình giao hợp âm dương, hạt bụi ấy sau đó được kết tụ thành ngũ hành. Con người sinh ra từ ấy. Như vậy, coi như lưỡng nghi (âm-dương) sinh ra ngũ hành (kim-mộc-hỏa-thủy-thổ).
Có phải sau cơn mây mưa với kết thúc như một “Big Bang” trong vũ trụ mà giữa âm và  - dương nhân thế đã sinh ra con người. Sự hòa hợp âm dương đã  sản sinh  ra vô số thiên thạch, song có rất ít thiên thạch có khả năng tồn tại trong quá trình di chuyển. Vì thế, sự thụ tinh thực sự chỉ diễn ra lại phụ thuộc vào khả năng mà nhân âm cực có khả năng. Khả năng đón tiếp một hoặc nhiều bào tử để trong quá trình thực hiện giao tử (gọi là quá trình thụ thai) ở con người âm cực. Quy trình ấy tiếp diễn như một từ trường lưỡng cực, nó nhả ra và hút vào nếu khác cực. Người ta gọi là nhân. Nhân là người. Hạt nhân là con người. Con người là hạt nhân. Việc lập đi lập lại ấy sinh ra muôn kiếp là con người  Như vậy, sự hiện thân, tồn tại và phát triển động vật có cùng một quy luật. Đó là sự giao thoa giữa lưỡng nghi và sản phẩm lưỡng nghi có mặt trong tứ trụ này. Mà tứ trụ là vũ trụ, lấy thái dương hệ để định hướng gọi là Đông, Tây, Nam, Bắc.
Trái đất này được vũ trụ sinh ra từ lưỡng nghi?
Dưới con mắt của Đức Thế tôn cũng như các nhà khoa học từ cổ chí kim vũ trụ này chỉ là đám mây thiên thạch vô lượng vô hạn. Trong vô lượng thiên thạch ấy, chỉ có sự tương quan giữa mặt trời và mặt trăng bằng sự giao hợp của nó mới sinh ra con của nó là trái đất. Trong thái dương hệ như trong một gia đình. Người cha là mặt trời, người mẹ là mặt trăng. Sự giao hợp giữa 2 vì tinh tú ấy có khi gọi là nhật thực, có khi gọi là nguyệt thực. Sau lần giao thoa giữa lưỡng cực trái đất được sinh ra. Nhà khoa học cho rằng trái đất là một nham thạch được bắn ra từ sự quay cuồng của mặt trời. Như vậy, trái đất là tinh khí của mặt trời. Và sự sống của trái đất sẽ không có được nếu tinh khí ấy không được sự định vị từ bào thai của mặt trăng. Và chính mặt trăng luôn quay quanh trái đất, chăm sóc, bảo dưỡng nó như mẹ với con. Còn mặt trời thì sau khi thực hiện “Big Bang” thì nhiệm vụ  tiếp theo là định hướng cho trái đất và mặt trăng xoay quanh nó như sự sum hợp của một gia đình có cha, mẹ và 1 con. Chính quy luật hệ mặt trời, mặt trăng và trái đất mà khoa học tìm ra đó là quy luật liên hệ xoay quanh nhau và tự xoay quanh cá thể. Trong đó, chỉ có mặt trời là định vị. Việc mặt trăng xoay quanh trái đất, trái đất quay quanh mặt trời và chỉ có trong thái dương hệ này, song hệ này lại nằm trong vũ trụ hệ, tức là tất cả cùng xoay như trong dãy ngân hà mà chúng ta thấy vào đêm tối trời.
Như vậy, sở dỉ trái đất có sự sống là nhờ cái nhân của mặt trời sau khi bắn ra và được mặt trăng đùm bọc trái nuôi dưỡng như mẹ và con. Sự sống được thể hiện trong sự quan hệ ấy. Do trái đất có đủ “ngũ hành” nhờ quá trình kết hợp giữa mặt trời và mặt trăng mà nó có sự sống. Sự sống có được người ta gọi là ngũ hành. Ngũ hành là đất, gió, lửa, nước, cây. Tất cả phối kết nhau tạo nên sự sống cho vạn vật. Ngũ hành là tế bào sống trong mọi sự vật và hiện tượng. Vì trái đất là sản phẩm của thái dương hệ được sinh ra từ ngũ hành giao hòa gữa hai vì tinh tú lớn nhất trong thái dương hệ là mặt trời và mặt trăng và sự phụ thuộc, tương tác của nó sẽ vô cùng bình thường nếu trái đất tỏ ra ngoan hiền dễ dạy thì bậc cha mẹ sẽ hạnh phúc và ban phước lành. Ngược lại loài người bất hiếu, bất nghĩa, bất nhân, bất đạo lý sẽ dẫn đến sự thịnh nộ của cha mặt trời và mẹ mặt trăng. Hình phạt sẽ xảy ra cho đứa con ngỗ nghịch là việc phải có. Đó là hậu quả thiên nhiên sẽ ập đến cho vạn vật như trở một bàn tay định mệnh tát vào má đứa trẻ ngỗ ngáo. Trong sự trừng phạt ấy nhân loại sẽ gánh chịu hậu quả trước tiên.
Thái dương là một hệ trong vũ trụ.
Thái dương hệ nằm trong vũ trụ không bao giờ tĩnh, nên nó cũng luôn biến chuyển không ngừng. Giả sử một khi vũ trụ ngừng vòng xoáy thì tất cả sẽ là vô định. Nhưng mọi sự vật và hiện tượng đều có chung 1 quy luật đó là vô thường “sinh-trụ-diệt”. Tuy nhiên, mỗi thứ đều có 1 thời khắc nhất định chỉ riêng cho mỗi thứ mà ta gọi là thời gian. “Cỗ máy thời gian” là huyền vi nó định thời khắc cho từng sự vật và hiện tượng. Nó giống như bộ máy chiếc đồng hồ chạy bằng nhiều bánh răng. Mỗi một sự vật đều có riêng vòng xoay và tuổi thọ cá biệt.
Quy luật  chung nhất trong sự vận hành vạn vật?
Vạn vật vận hành theo một quy luật chung nhất. Trong vạn vật có cái toàn dương, có cái toàn âm, có cái chứa lưỡng cực. Chỉ có cái chứa lưỡng cực là được cấu tạo đủ ngũ hành. Để chúng ta dễ hình dung, hiện tượng vũ trụ được miêu tả như một động tác như sau:
Cho lượng nước vào chiếc thùng hình viên trụ. Nhỏ vào đấy một giọt dầu, xong dung que khuấy tròn. Khi ấy xảy ra gì? Dòng nước khi bị khuấy tròn, sẽ làm cho hạt dầu bắn ra (big bang) vô lượng hạt. Vô lượng hạt này bị cuốn theo dòng tròn và tự mỗi hạt dầu cũng tự xoay quanh trục của nó. Tất cả hành tinh dầu này xoáy quanh ống nước giữa thùng nước  Ống nước càng sâu nếu lực quay càng lớn đồng nghĩa với tốc độ từng hạt dầu. Lúc này ta gọi những hạt dầu là những hành tinh. Đám dầu quay trong nước, hình ảnh ấy gọi là dãy ngân hà trong vũ trụ. Sự sống chỉ tiếp diễn một khi sự chuyển động tuần hoàn của vũ trụ còn lực xoay. Lực xoay này phụ thuộc vào động lực từ bàn tay tự nhiên vô hình mà không ai kể cả các nhà khoa học có thể giải thích được.
Bàn tay vô hình đang khấy động vũ trụ là tự nhiên trong thiên nhiên. Trong tự nhiên không ai thấy được bàn tay ấy. Nó vô hình vì nó là gió. Thế gian gọi nó là gió. Trong nhân gian nó được hình thành từ “tham”. Trong nhân gian tham là gì? Đó là sự ham muốn. Trong mỗi con người nó được gọi là “muốn”. Muốn được hình thành từ ý. Ý được sinh ra từ ngũ hành, bị ngũ hành xui khiến cũng chỉ vì do sự chuyển động vũ trụ, sự tranh chấp, tranh sống từ con người, giữa con người với con người, giữa bộ tộc, giữa quốc gia, giữa khối, giữa phe này, giữa chủ nghĩa này với chủ nghĩa khác. Đó là giữa ý thức hệ này với ý thức hệ khác. Sự dấu tranh sinh tồn để ngoi lên trên không phải tự nó mà do bàn tay vô hình mà ta không nhận thấy được bằng mắt (long tham) nó va đạp nhau để ngoi lên trên tìm sự sống. Nhưng tất cả đều bị xoay vòng xoay quanh cái hố sâu giữa trung tâm vũ trụ. Cái hố sâu ấy, là cái “hố đen” vũ trụ. Nó sẽ nuốt chững tất cả hành tinh nào gần nó. Tốc độ xoay quanh hố đen càng nhanh nếu hành tinh nào càng gần hố đen.
Trong cơn cuồng xoay ấy của từng hành tinh, nếu có chúng sanh nào được “sinh – trụ” trên hành tinh ấy cũng bị xoay cuồng. Trong cơn xoay vòng theo con đường dạng elip (vòng xoắn) có thể có hành tinh bị nuốt chửng vào lỗ đen, đồng thời cũng có hành tinh thoát ra, thoát lên, thoát xuống trong cái hố đen đang vận hành ở trung tâm vũ trụ . Hành tinh nào có sự sống, có chúng sinh cũng bị cuốn xoay, tự cuốn xoay vào lỗ đen tâm tối ấy.
Vũ trụ không có thiên đàng, niết bàn hay địa ngục mà chỉ có vô lượng hành tinh mà ta gọi là dãy ngân hà đang vận hành mà với mắt thường ta có thể thấy nó như đám mây hình xoắn ốc giữa không trung vào những đêm tối trời.
Trong vũ trụ, thái dương hệ là 1 nhóm thiểu số trong vô lượng tinh tú không gian;  trong đó có mặt trời, mặt trăng, trái đất là các hành tinh gần gũi với con người trên trái đất này nhát. Ba tinh tú này có quan hệ mật thiết với nhau từ muôn vạn kiếp. Đêm ba mươi trời không trăng,  ngước lên nhìn trong không giant a còn nhìn thấy dãy ngân hà với hình xoắn ốc tức là sự vận hành của vũ trụ còn tồn tại đồng nghĩa với sự sống của muôn loài chỉ riêng hành tinh này.
Người cổ trên hành tinh này đã từng đúc kết hiện tượng thế gian này bằng nhiều thuyết còn truyền lại để các nhà khoa học hiện đại tiếp tục nghiên cứu vũ trụ và sự sống của con người. Bát quái đồ sinh lưỡng nghi. Trong mỗi bát quái đồ đều có lưỡng cực. Mỗi cực đều tương đồng hình dạng nhưng trái ngược hình thể. Một cái có nhân phía dưới và ngược lại cái kia có nhân phía trên. Tuy nằm trong cùng bát quái đồ, song lưỡng cực này luôn tự vận động. Sự tương tranh, mâu thuẩn, đối kháng giữa 2 cực âm và dương luôn vận hành. Chúng vận động trong tư thế tranh chấp trong tứ trụ (4 hướng) song tại sao cho đến bây giờ sự mâu thuẩn ấy chưa dứt điểm, chưa phân chia thắng bại, chưa bị triệt tiêu 1 trong 2 cực ấy?
Làm 1 thí nghiệm: Cho 1 bịt đầy nước muối, 1 bịt đầy nước đường pha màu vào trong 1 cái bịt lớn hơn. Chúng tương tranh khi bị vận động. Nếu cái bịt này trồi lên, thì cái bịt kia bị đẩy xuống. Nhưng nếu 1 trong 2 cái bịt ấy bị rách tràn dung dịch ra trong cái bịt lớn thì cái bịt còn lại sẽ bị hẫng cuối cùng cũng bị triệt tiêu. Do vậy, trong sự vận động đối kháng, nếu không có cái bịt bên ngoài bao che cho cả 2 thì kết quả tự nhiên sẽ diễn ra 1 hoặc cả 2 âm và dương bị triệt tiêu.
Vì thế, dù trong tương thân, nhưng lưỡng nghi luôn khắc kỵ. Song sự tồn tại cũa nó muôn đời chẳng phải do cái bịt bao bên ngoài nó không? Cái bịt bao bên ngoài trong bát quái gọi là cái “đồ”. Bởi vậy, ta gọi là bát quái đồ. Đồ là gì? Đồ là “đạo”. Đạo là cái đường, cái chân lý, cái lẻ phải, cái vị tha, cái bác ái, cái có vị trí luôn thượng tọa, đứng trên, kiểm soát, bao che, dung túng lưỡng cực.
Nếu trong bát quái không có đồ thì không còn bát quái đồ.
Nếu trong vũ trụ không có bàn tay vô hình thì không có lưỡng nghi
Trong thái dương hệ này không có đạo bao che điều chỉnh thì không còn mặt trời, mặt trăng và trái đất sẽ biến mất trong lỗ đen vũ trụ.
Đó là lấy bát quái đồ giải thích các hiện tượng về tự nhiên trong vũ trụ. Vì vạn vật có mối liên quan chung nhất nên có thể lấy hiện tượng chung nhất này mà lý giải cho mọi sự vật và hiện tượng đều có chung một phác đồ. Trong đó áp dụng cho xã hội này, trong mỗi gia đình và mỗi cá nhân đều chịu chung như thế cả. Quý vị sẽ tự suy diễn nhé.
Hiện nay, thế kỷ 21, khoa học càng phát triển song sự nghiên cứu về mối quan hệ nêu trên ngày càng mờ nhạt. Điều này dẫn đến sự đi ngược quy luật và hậu quả mà nhân loại đang và sẽ gánh chịu ngày càng khủng khiếp.
Sự tương quan giữa nhân sinh và ngũ hành
Theo kinh Địa Mẫu truyền rằng:
Thời sơ khai, khi các chơn linh mới được tạo ra từ lưỡng cực. Các chơn linh mang bản chất “Nhân chi sơ tính bổn thiện”. Do quá trình phát sinh nhu cầu tồn tại, chơn linh ngụp lặn trong bể khổ trần gian. Thấy xót xa cho những đứa con của mẹ, Mẫu mặt trăng sai thiên sứ hạ giới cứu khổ chúng sinh. Các thiên sứ khi đi quên chào hỏi thần Cù Lu Tôn nên ông ta mới sai 5 con quỹ theo xuống để phá hoại các thiên sứ và cả chơn linh. 5 con quỹ đó là: Kim, Mộc, Hỏa, Thủy, Thổ. 5 con quỹ có lúc vô hình, có lúc hữu hình phá hoại thiên mệnh của thiên sứ và phá hoại cả chơn linh không cho họ đủ năng lực sáng suốt để an lạc trong cõi ta bà mà cứ mãi mê ngụp lặn trong  biển trầm luân bởi ngu muội vì bị quỹ dữ cám dỗ xui khiến.
Cho đến bây giờ, thế giới này là thời kỳ hoàng kim hưng thịnh tức là nhu cầu bị cám dỗ càng lớn. Trong kinh Phật giáo hòa hão gọi thời sơ khai là thượng ngươn, thời hưng thịnh là trung ngươn và thời mạc vận là hạ ngươn. Thời kỳ hạ ngươn mà giáo phái Cao Đài cho rằng đạo của họ ra đời gọi là Đại đạo Tam kỳ phổ độ. Tức ra đời của đạo Cao Đài là nhằm phổ độ cho chúng sinh thời kỳ hạ ngươn. Thời kỳ hạ ngươn Cao Đài gọi là Tam Kỳ (thời kỳ thứ ba) dài hay ngắn phụ thuộc vào sự giác ngộ của chúng sinh. Nó càng ngắn lại ở thời kỳ hạ ngươn khi chúng sinh mất dần tính người. Loài quỹ dữ của Kim Mộc Hỏa Thủy Thổ thấm nhuần toàn bộ thân thể, linh hồn chúng sinh khiến họ ngụp lặn nơi trần gian mà Phật giáo gọi là cõi ta bà cũng là địa ngục. Chính sự cứu độ bất thành bởi  chúng sinh ngày càng hung bạo, côn đồ mà Phật giáo truyền pháp quy y ngũ giới cho phật tử chưa được toàn thể nhân loại chấp quy. Sự nghiêng lệch phần đông chúng sinh vào xu thế quỹ dữ cho nên chính cõi ta bà này vẫn là bể khổ dẫy đầy tham, sân, si, hỷ, nộ, ái, ố.  Tính chất xấu xa, ích kỷ từ chúng sinh thể hiện qua khẩu, tâm, ý đẩy tất cả vào quan niệm vô thường. Vì khái niện vô thường có nghĩa là nay còn mai mất, tối để dép dưới giường, ngủ sáng biết có thức dậy được không mà mang đôi dép? Chính vô thường đã đẩy phần lớn những chúng sinh ăn xỗi ở thì càng độc ác tâm địa. 
Phật tại tâm – nếu tâm tích Phật.
Để cứu vớt từng chúng sinh cho cõi ta bà này thành niết bàn, Phật pháp khuyến nhũ ai cũng chết nhưng khi chết có người về cõi niết bàn an lạc còn nhiều kẻ bị đọa địa ngục a tỳ.
Phất pháp truyền rằng, khi chết cái nào của thổ hoàn lại thổ, của kim trả lại kim còn linh hồn là bất tử. Nhưng linh hồn sẽ về đâu là tùy vào nhân gian quyết định. Trong đó quy luật nhân quả buộc con người phải thanh toán song phẳng. Nghĩa là lúc sống chúng ta nợ ai, nợ cái gì thì phải trả đó là luật công bằng của nhân quả.
Vì thế, chúng sinh muốn thân tâm an lạc để linh hồn nhẹ tênh hướng về cõi cực lạc thì ít nhất trước khi ngưng thở, linh hồn ấy phải ở trong trạng thái thân xác tự toại nguyện ước và nợ nần thế gian. Hiện tượng này, người ta gọi là “ngậm cười nơi chín suối”. Trái lại sự tức tưởi, tham sân si …còn mang nặng thì linh hồn ấy phảng phất mãi trong cõi ta bà mà người ta gọi là hồn ma bong quế vậy.
Xét góc độ khoa học thì chấp nhận “sinh-trụ-diệt”. Nhưng khi con người chết đi thì còn để lại tiếng thơm, tiếng tốt cho trần gian còn thì ngược lại. Khoa học không cho rằng  hoặc chưa giải thích rõ có linh hồn hay không? Nhưng nhà ngoại cảm thì một mực cho rằng con người có linh hồn. Khoa học không bác bỏ nhưng chấp nhận con người ngoài ngủ quan (5 giác quan) còn có giác quan thứ 6. Vậy giác quan thứ sáu tức là linh hồn minh mẫn chỉ có ở người có đức độ, thông tuệ. Đức thế tôn là người trần mắt thịt nhưng khi tu đắc đạo thành chánh quả, nhập niết bàn thành Đức Phật A Di Đà Người đã thấy được tiền kiếp của tất cả, thấy tới hậu kiếp và thấy cả vũ trụ hằng hà sa số chư Phật, thấy vũ trụ vô lượng vì tinh tú….
Phật Giáo đản sanh cách nay 2556 năm, Thiên chúa giáo giáng sinh cách nay 2012 năm. Đó là 2 tôn giáo lớn tôn thờ người thật và con người đó trở thành đấng chí tôn vì suốt đời họ phấn đấu tu hạnh để cứu độ chúng sinh mà không quỹ dữ nào có khả năng khuynh loát được các Người. ự tôn thờ Người của các phật tử, giáo dân cũng chính là ở chỗ đó. Ở chỗ đức độ của người giác ngộ đạt đến mức hoàn thiện, không thể xiêu lòng trước mọi cám dỗ trần tục thì quỹ dữ không thể xâm nhập, điều khiển mình.
Chính đức Thế tôn đã dạy trong cõi ta bà có hằng hà sa số Phật. Tức là Người đã nhìn thấy trong cõi nhân gian rất nhiều Phật. Phật ngự trị  tại tâm. Tâm tích Phật. Tâm nào mới là tâm Phật? Tâm nào mới tích tánh Phật? Khi tâm có Phật tức là trong tâm ấy đang ở cõi niết bàn. Vậy niết bàn có trong cõi ta bà của những ai thân tâm an lạc. Muốn an lạc thì phải tu dưỡng thân khẩu ý cho trong sạch. Muốn đạt được an lạc phải đoạn cho được tham, sân, si, hỷ, nộ, ái , ố mà tự trung là lục dục, thất tình ở mỗi con người trong thiên hạ. 
Không chỉ Tây Phương là chốn đi về của con Phật.
Mà là trong cõi ta bà này, tâm thiện vẫn có tây phương. Nếu trong khoảnh khắc nào đấy trong cuộc sống đời thường ta không còn tham, sân, si, hỷ, nộ, ái, ố mà trãi lòng ra tứ trụ với Từ - Bi – Hỷ - Xã thì chính lúc ấy cảnh niết bàn hiện đến với ta.
Lòng tham và nhu cầu vật chất nhân gian vô chừng, vô cùng, vô hạn, vô thường. Việc tu tập, tu hành không phải một sớm một chiều mà gột rữa sạch thói hư tật xấu. Cảnh niết bàn là trong từng giờ phút an lạc. Bởi vì, cõi vô thường trong đó không cho phép bất cứ ai dám tự tin rằng tâm mình không thay đổi trước hoàn cảnh, xã hội, thế giới, vũ trụ vì tất cả đều vô thường.
Phàm là người ai cũng muốn ăn ngon, mặc đẹp, ở nhà cao cửa rộng, phương tiện sử dụng phục vụ nhu cầu hiện đại. Chính sự cám dỗ vô thường đã làm biết bao con người phải ngụp lặn trong bể khổ phấn đấu. Nhân gian sẳn sang chà đạp, xâu xé, gạt gẫm lẫn nhau, cướp bóc, trấn lột, hai nhau để giành phần hơn tất cả các nhu cầu. Phật pháp dạy chúng ta phải biết thương yêu nhau, gắn kết với nhau để chống lại loài quỹ dữ. Quỹ dữ đan xen lương dân. Chính vì có khi mắt thường ta không nhìn thấy, cho nên nó dễ thâm nhập vào thất khiếu, vào 48.000 lỗ chân long làm cho thân tâm ta không cưỡng lại được. Đoạn tuyệt tham sân si mới may ra cứu vãng chính mình và độ trì đồng loại để có một cộng đồng sức mạnh đủ sức ngăn làn song xăm lược của loài quỹ dữ.