Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

THAM

THAM TRONG TÔI !
Với đồng lương 3 đồng 3 cọc của một công chức quèn để có thể nuôi sống bản thân, gia đình và con cái học hành đến nơi đến chốn, có được mái nhà chui va chui vô....nếu ngày ấy (qua rồi) tôi không THAM chắc có lẽ không thể như hôm nay !!
Ngày ấy (qua rồi) !! ngẫm lại tôi rùng mình !!?? Tôi không có dư thời gian để đọc một quyển sách trên ngăn kệ chất đầy nhiều loại. Tuyển tập CUỘC ĐỜI LÊ NIN, tuyển tập HỒ CHÍ MINH, các danh nhân, thi nhân, văn học trong và ngoài nước.... và sách về chính trị được sắp xếp ngay ngắn trân trọng trên ngăn kệ cao nhất. Lúc ấy, tôi hãnh diện với bạn bè như là để khoe khoang hơn là nghiên cứu. Những quyển sách nhàu nát trang trong lại là loại sách KỸ THUẬT NÔNG NGHIỆP, Kỹ thuật LÒ CẤT TINH DẦU, Kỹ thuật trồng dưa leo, trồng cà, trồng đậu.... nuôi heo, nuôi thỏ, nuôi cá....cho đến kỹ thuật điện nhà, điện công nghiệp, thợ xây dựng, thợ đóng bàn tủ ghế.
Lúc ấy, tôi rất nghèo. Nghèo kiến thức, kỹ năng để có thể sinh nhai trong điều kiện đất nước vừa thoát chiến tranh, đang chịu ảnh hưởng chiến tranh và mất ổn định ở biên giới BA TÂY (Tây Nam, Tây Bắc, Tây nguyên)...
Tôi hoàn toàn không hiểu biết gì về tôn giáo, VỀ LUẬT NHÂN QUẢ của đạo PHẬT. Tôi sống, chiến đấu và học tập theo gương BÁC HỒ vĩ đại.
Tôi quá tham lam. Cái tham của tôi là gì các bạn có biết không?
Cái tham của tôi là THAM thời gian. Tôi hay thức đến giữa đêm và chỉ chợp mắt khi không còn cưỡng lại chính mình.
Lúc đó tôi không bao giờ nghĩ rằng phải khai thác công việc công để có thêm lợi nhuận bù lỗ. Bởi vì, xung quanh mình, ai cũng khổ, nhiều người, nhiều gia đình nheo nhóc, thiếu cái ăn, cái mặc, nhà cửa xập xệ, xiêu vẹo. Trẻ nhỏ đến trường chân đất, nền phòng học cũng lởm chởm đất. Lớp đêm đèn dầu tù mù. Dân mình lúc ấy ăn bo bo cả một thời kỳ. Ngày mà ban đời sống chia cho mỗi người được nửa ký thịt lợn không dám xách tòn ten bẹo ra trước mắt mọi người.
Đùng một cái NQ 100 bung ra sản xuất. Có gạo kha khá mất tiêu bo bo hạt, có xà phòng, có đường cát mỡ gà, có vỏ xe đạp. Rồi trong ngành có cải cách, cải tiến, có tiền thưởng sáng kiến kinh nghiệm, thưởng thi đua...Song vẫn chưa đáp ứng nhu cầu tối thiểu. Lúc ấy lòng THAM của tôi lại lớn hơn. Ngoài giờ nghĩa vụ, tôi phải làm thêm bất kể ngày, đêm, ngày lễ, chủ nhật....Thời gian lúc ấy rất quý vì nó mang lại cho cả nhà có mâm cơm có thịt, cá, trứng, rau...
Chính lòng THAM ấy, nó bào mòn sức vóc tôi, nhưng lại nâng cao nghị lực, kỹ năng sống và tích lũy nhiều cái gọi là phần mềm ứng xử giao tế.
Bây giờ, hiểu qua Phật pháp muốn an lạc phải triệt tiêu THAM..., phải từ bi, hỷ xả, và buông....
Hiểu qua giáo lý Thiên Chúa mở lòng bác ái, xưng tội, xin ban ơn
Hiểu qua Nho giáo của Khổng Tử là phải biết trên, biết dưới.
Hiểu qua Pháp Luân Công để tập dưỡng sinh.
Hiểu qua XHCN với những đặc trưng con người mới XHCN...
Cái lẩu thập cẩm trong tâm hồn tôi cuối cùng ngoảnh lại mới thấy cái THAM của mình không mắc tội.

1 nhận xét: